豐碩 發表於 2013-1-20 20:50:46

【漢語大詞典●伏臘】

<P align=center>【漢語大詞典●伏臘】<p><br>
亦作“伏臈”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.古代兩種祭祀的名稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>“伏”在夏季伏日,“臘”在農曆十二月。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·留侯世家』:“留侯死,幷葬黃石,每上塚伏臘,祠黃石。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·孝明帝紀』:“今百姓送終之制,競爲奢靡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>生者無擔石之儲,而財力盡於墳土。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>伏臘無糟糠,而牲牢兼於一奠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明唐順之『皇陵行』:“伏臈烝嘗時不後,淸明寒食更澆酒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指伏祭和腊祭之日,或泛指節日。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢楊惲『報孫會宗書』:“田家作苦,歲時伏臘,烹羊炮羔,斗酒自勞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周書·晉蕩公護傳』:“每四時伏臘,高祖率諸親戚,行家人之禮,稱觴上壽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『梁書·處士傳·何胤』:“每伏臘放囚還家,依期而返。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸錢謙益『壽何嶧縣序』:“兩從叔翩翩少年,歲時伏臘,與先生輩徵逐讌飲,有承平王孫之樂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.借指生活或生活所需的物質資料。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『江樓早秋』詩:“欲作雲泉計,須營伏臈資。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽『答韓持國書』:“此雖與兄弟親戚相遠,而伏臘稍充足,居室稍寬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『金史·王去非傳』:“督妻孥耕織以給伏臘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●伏臘】