【漢語大詞典●伏竄】
<P align=center>【漢語大詞典●伏竄】<p><br>藏匿逃竄。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『左傳·襄公二十一年』:“天子陪臣盈得罪於王之守臣,將逃罪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>罪重於郊甸,無所伏竄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢賈誼『吊屈原文』:“嗚呼哀哉!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 逢時不祥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鸞鳳伏竄兮,鴟梟翱翔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明何景明『與何粹夫書』:“子衡伏竄於海濱,有憂國傷人之思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]