豐碩 發表於 2013-1-20 19:44:58

【漢語大詞典●休否】

<P align=center>【漢語大詞典●休否】<p><br>
1.謂止息否運。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·否』:“九五:休否,大人吉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其亡其亡,繫於苞桑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陸德明音義:“休,息也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·黨錮傳·李膺』:“方今天地氣閉,大人休否,智者見險,投以遠害。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李賢注:“休否,謂休廢而否塞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一說謂恐懼否運的來到。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>見高亨『周易大傳今注·否』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.吉祥和凶險。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·元熙傳』:“臣聞安危無常,時有休否。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>前蜀杜光庭『宣再往靑城安復眞靈醮詞』:“握群嶽之紀綱,司萬方之休否。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●休否】