【漢語大詞典●仕子】
<P align=center>【漢語大詞典●仕子】<p><br>仕宦之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦泛指文人、學子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『五等論』:“企及進取,仕子之常志;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
修己安民,良士之所希及。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『詠史』詩:“京師十二衢,飛甍各鱗次,仕子彯華纓,遊客竦輕轡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·王華傳』:“將使公路日淸,私請漸塞,士多心競,仁必由己,處士砥自求之節,仕子藏交馳之情。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]