【漢語大詞典●化度】
<P align=center>【漢語大詞典●化度】<p><br>1.佛教謂感化救度眾生,使達樂土。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『傳法正宗紀』卷三:“此子乃昔婆羅王佛也,欲有所化度,故示生王家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐薛戎『遊爛柯山』詩:“只今成佛宇,化度果難量。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐拾得『詩』之六:“恐沈黑暗阬,示儀垂化度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>盡登無上道,俱證菩提路。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.泛指教化人,使之從善。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『白雪遺音·八角鼓·詩詞歌賦』:“孔夫子,週遊列國,把愚人化度。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>若非仁義禮智信,焉有七十二賢徒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]