【漢語大詞典●化風】
<P align=center>【漢語大詞典●化風】<p><br>化育萬物的風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉袁宏『後漢紀·桓帝紀』:“古之聖人,知人倫本乎德義,萬物由乎化風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·樂志上』:“神之坐,同歡娛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>澤雲翔,化風舒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]