【漢語大詞典●仇怨】
<P align=center>【漢語大詞典●仇怨】<p><br>1.仇恨;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
怨恨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·秦始皇本紀』:“秦王之邯鄲,諸嘗與王生趙時母家有仇怨,皆阬之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·高傑傳』:“傑伏兵要擊黃得功於土橋,得功幾不免,兩鎮遂相仇怨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.仇人;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
仇家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·英布傳』:“布不宜有此,恐仇怨妄誣之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『順宗實錄』五:“叔文不之信,遂成仇怨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]