豐碩 發表於 2013-1-20 15:24:30

【漢語大詞典●仁聲】

<P align=center>【漢語大詞典●仁聲】<p><br>
1.指具有教化作用,能使風俗變得淳厚的音樂或樂聲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『孟子·盡心上』:“仁言不如仁聲之入人深也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙岐注:“仁聲,樂聲『雅』『頌』也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王褒『洞蕭賦』:“其仁聲,則若颽風紛披,容與而施惠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指施行仁德而贏得的聲譽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢揚雄『羽獵賦』:“仁聲惠於北狄,武誼動於南隣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·蜀志·楊戲傳』:“初自燕、代則仁聲洽著,行自齊、魯則英風播流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『鄭涵授尙書考功郞中馮宿刑部郞中制』:“二帝三王之所以仁聲無窮,績用明而刑罰當也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『送王蒙州』詩:“仁聲已逐春風到,使節猶占夜斗行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明劉基『感興』詩之一:“昭代仁聲浹九夷,野無矛戟有鎡基。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>太平天國洪仁玕『資政新編』:“民則簞食壺漿,商則市肆無驚,豈非仁聲素著,信義先行者所能如此哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參見“仁聞”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>參閱宋朱熹『四書章句集注·孟子集注·盡心章句上』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●仁聲】