豐碩 發表於 2013-1-20 15:12:15

【漢語大詞典●仁草】

<P align=center>【漢語大詞典●仁草】<p><br>
1.瑞草。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指朱草、萱莢等不常見的草。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>古人以爲見則祥瑞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『河淸頌』:“仁草晨莩,德宿宵映。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>錢振倫注:“『宋書·符瑞志』:‘朱草,草之精也,世有聖人之德則生。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋文帝元嘉十一年,朱草生。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.煙草。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李調元『南越筆記』卷五:“煙草今在處有之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>按熊人林『地緯』云:粵中有仁草,名金絲,醺可辟瘴氣,多吸之能令人醉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦曰煙酒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●仁草】