【漢語大詞典●今體】
<P align=center>【漢語大詞典●今體】<p><br>文章、詩歌、書法都有今體,以別於古體。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(1)指騈儷文體。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『梁書·庚肩吾傳』:“遠則揚、馬、曹、王,近則潘、陸、顔、謝,而觀其遣辭用心,子不相似。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>若以今文爲是,則古文爲非;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
若昔賢可稱,則今體宜棄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·李商隱傳』:“自是始爲今體章奏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>劉大傑『中國文學發展史』第十章二:“所謂‘今體’,就是指的四六騈文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(2)指唐代的律詩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“今體詩”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>(3)指楷書書體。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『法書要錄』卷三引唐虞世南『書旨述』:“俯於衆美,會滋簡易,制成今體,乃窮奧旨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]