豐碩 發表於 2013-1-20 13:41:28

【漢語大詞典●介子】

<P align=center>【漢語大詞典●介子】<p><br>
1.古代宗法,長子爲宗子,宗子爲士,庶子爲大夫,祭於家廟,庶子則稱介子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>介,副。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以示不敢僭越宗子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·曾子問』:“孝子某,使介子某,執其常事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“介子,某介子,謂庶子爲大夫者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>介,副也,某,是庶子名也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指庶子有官爵者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『謝葛源郞中啟』:“追講前人之歡,坐忘介子之丑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明宋濂『瞿孝子傳』:“孝子年且耄,見介子莊宦學有立,洪武初,擢禮部員外郞,喜動顔色。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.春秋晉介子推。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·說山訓』:“介子歌龍蛇,而文君垂泣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐郭鄖『寒食寄李補闕』詩:“介子終知祿不及,王孫誰肯一相憐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.指傅介子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>西漢時出使西域的使者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·西戎傳論』:“西方之國,綿亘山川,自張騫奉使已來,介子立功之後,通於中國者多矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃鷟來『詠史』詩之一:“介子一書生,樓蘭立奇功。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.物理名詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>質量介於電子和質子之間的基本粒子的總稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>它們都不能穩定存在,能用來轟擊原子核,引起核反應。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●介子】