豐碩 發表於 2013-1-20 13:18:31

【漢語大詞典●入微】

<P align=center>【漢語大詞典●入微】<p><br>
1.深入到細微之處。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>常用於形容精妙或細致。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『晉書·葛洪傳』:“<葛洪>著述篇章富於班馬,又精辯玄賾,析理入微。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐顧況『擬古』詩之二:“所貴法乾健,於道悟入微。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明謝榛『四溟詩話』卷三:“寫景入微,非老手不能也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸紀昀『閱微草堂筆記·槐西雜志一』:“此論可謂入微,惟上暗下明之故,則不能言其所以然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『花城』1981年第3期:“他心眼兒里不覺地長出些愛慕的苗苗,行動上也自然表現出異常的關心,入微的體貼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂聲音漸趨細弱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋林逋『聞靈皎師自信州歸越以詩招之』:“詩尋靜語應無極,琴弄寒聲轉入微。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●入微】