【漢語大詞典●入道】
<P align=center>【漢語大詞典●入道】<p><br>1.合於聖賢之道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明黃綰『明道篇』卷一:“或在同類,偶有一言非及良知,其人本雖君子,亦共排斥,必欲抑之使無所容,皆自以爲衛道之力如此,而不知此實好勝矜傲之病,不可入道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂皈依宗教,出家爲僧尼或道士。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏楊衒之『洛陽伽藍記·城南高陽王寺』:“及雍薨後,諸妓悉令入道,或有嫁者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『資治通鑑·梁簡文帝大寶二年』:“<侯景>以太子妃賜郭元建,元建曰:‘豈有皇太子妃乃爲人妾乎!’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>竟不與相見,聽使入道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明葉顯祖『鸞鎞記·秉操』:“我本玉府仙姝,豈偶凡夫俗子!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 不如出家入道,到得討個淸幽也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]