豐碩 發表於 2013-1-20 12:13:49

【漢語大詞典●人望】

<P align=center>【漢語大詞典●人望】<p><br>
1.眾人所屬望。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·王昌傳』:“郞以百姓思漢,既多言翟義不死,故詐稱之,以從人望。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐姚令『使兩浙贈羅隱』詩:“何當世祖從人望,早以公台命卓侯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王士禛『池北偶談·左良玉』:“詣闕上書,追理陳蕃,竇武及諸黨人,以從人望。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『炮手』:“他在本鄕很得人望。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.爲眾人所仰望的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·魏紀三』:“丁丑,詔諸州中正各舉其鄕人望。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋朱熹『策問』:“乃咨人望,使任斯職。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹亞伯『武昌起義』:“兩公系湖北人望,如出來主持大計,號召天下,則各省必易響應。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.聲望;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
威望。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『北史·崔休傳』:“休少孤貧,矯然自立……尙書王嶷欽其人望。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐包佶『酬於侍郞湖南見寄十四韻』:“主恩留左掖,人望積南宮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋徽宗宣和四年』:“額嚕溫素有人望,諸軍聞其死,無不流涕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●人望】