豐碩 發表於 2013-1-20 11:59:16

【漢語大詞典●人客】

<P align=center>【漢語大詞典●人客】<p><br>
1.特指攻入他國者。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>他國爲主,侵犯者爲客,故稱人客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·越語下』:“天時不作,弗爲人客。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>韋昭注:“作,起也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>攻者爲客。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.客人,賓客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『遣興』詩:“問知人客姓,誦得老夫詩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>洪深『靑龍潭』第三幕:“今天預備有人客來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.佃客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·周瑜傳』:“<孫權>後著令曰:‘故將軍周瑜、程普,其有人客,皆不得問。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.旅客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王韜『興利』:“令民間自立公司,購置輪船,用以往來內河,轉輸貨物,裝載人客。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>黃谷柳『蝦球傳·離開家庭』:“船家們豎起高高的竹竿,竿上套著小網,向船上的人客討錢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●人客】