【漢語大詞典●人風】
<P align=center>【漢語大詞典●人風】<p><br>民風,民情。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐柳宗元『捕蛇者說』:“嗚呼!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 孰知賦斂之毒有甚是蛇者乎?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 故爲之說,以俟夫觀人風者得焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸方苞『原人』下:“則其時政事必少修明焉,人風必少淳實焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]