【漢語大詞典●人面竹】
<P align=center>【漢語大詞典●人面竹】<p><br>竹名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>節密而凸,如人面狀,故名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>多栽於庭園,以供觀賞,其干可作手杖、釣竿等。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明謝肇淛『五雜俎·物部二』:“其最奇者,有人面竹,其節紋一覆一仰,如畫人面然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『廣群芳譜·竹譜·竹一』:“人面竹,出剡山。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>徑幾寸,近本逮二尺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>節極促,四面參差,竹皮如魚鱗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>面凸,頗類人面。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]