豐碩 發表於 2013-1-20 11:47:10

【漢語大詞典●人妖】

<P align=center>【漢語大詞典●人妖】<p><br>
1.亦作“人祅”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>人事方面的反常現象;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
人爲的災禍。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·天論』:“物之已至者,人祅則可畏也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『韓詩外傳』卷二:“夫萬物之有災。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>人妖最可畏也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曰:何謂人妖?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 曰枯耕傷稼,枯耘傷歲,政險失民,田穢稼惡,糴貴民飢……是謂人妖。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『隋書·高祖紀下』:“天災地孽,物怪人妖,衣冠鉗口,道路以目。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.比喩壞人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張志民『周總理呵,就在我們身旁』詩:“人妖和病魔奪去了我們--敬愛的周總理!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>徐遲『哥德巴赫猜想』十二:“許以高官厚祿,利誘他向人妖效忠,他不動!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.舊稱與正常人不同的怪異的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如偽裝異性或有生理變態的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『南史·崔慧景傳』:“東陽女子婁逞變服詐爲丈夫,粗知圍棊,解文義,徧遊公卿,仕至揚州議曹從事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>事發,明帝驅令還東。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>逞始作婦人服而去,歎曰:‘如此之伎,還爲老嫗,豈不惜哉。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此人妖也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明謝肇淛『五雜俎·人部一』:“人有生而白毛者,近人妖也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐甄『潛書·丑奴』:“若奄奴者,非鬼蜮之妖,其人妖乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●人妖】