【漢語大詞典●人豕】
<P align=center>【漢語大詞典●人豕】<p><br>即人彘。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·爰盎傳』:“陛下所以爲愼夫人,適所以禍之也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>獨不見‘人豕’乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·文苑傳·崔琦』:“戚姬人豕,呂宗以敗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『資治通鑑·漢和帝永元十四年』:“今我當從死,上以報帝之恩……下不令陰氏有人豕之譏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>詳“人彘”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]