豐碩 發表於 2013-1-20 11:43:37

【漢語大詞典●人材】

<P align=center>【漢語大詞典●人材】<p><br>
1.人的才能。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淮南子·主術訓』:“智不足以爲治,勇不足以爲強,則人材不足任,明也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『廬州錢公墓誌銘』:“太子熟看,人材須用方見。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>和親久,材無所施,更無事,當遂委靡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳敏樹『書謝御史』序:“今我等人材既弗如,而時所重者獨官祿耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.有才能的人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·菁菁者莪』序:“君子能長育人材,則天下喜樂之矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『請令長貳自舉屬官劄子』:“承人主之志,廣引人材,進諸朝廷者,此宰相之事也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·太祖紀一』:“今有事四方,所需者人材,所用者粟帛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸龔自珍『己亥雜詩』之一二五:“我勸天公重抖擻,不拘一格降人材。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.姿色;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
容貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『閑情偶寄·聲容』:“俗云:三分人材,七分粧飾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>此爲中人以下者言之也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第二一回:“二年前,他父親給他娶了個媳婦,今年才二十歲,也有幾分人材。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>老舍『茶館』第三幕:“王掌櫃,看我給你找來的小寶貝怎樣?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 人材、歲數、打扮、經驗,樣樣出色。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●人材】