【漢語大詞典●人地生疏】
<P align=center>【漢語大詞典●人地生疏】<p><br>人事不熟,地方陌生。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>魯迅『三閑集·我和<語絲>的始終』:“到得廈門,我投稿就很少了。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一者因爲相離已遠……二者因爲人地生疏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>楊朔『百花山』:“這么大一座城市,人地生疏,又不明白敵情,要能有個向導多好!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]