【漢語大詞典●人功】
<P align=center>【漢語大詞典●人功】<p><br>1.人力。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·溝洫志』:“昔大禹治水,山陵當路者毀之,故鑿龍門,辟伊闕……此乃人功所造,何足言也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·河水四』:“山石之上有鹿蹏,自然成著,非人功所刊。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋范成大『淨行寺傍皆圩田』詩:“空腹荷鋤那辦此?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 人功未至不關天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.勞作者;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
民工。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋書·恩倖傳·奚顯度』:“世祖常使主領人功,而苛虐無道,動加捶撲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.人事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>指人情事故。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第八二回:“你也該學些人功道理,別一味的貪玩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]