豐碩 發表於 2013-1-19 23:43:31

【漢語大詞典●用功】

<P align=center>【漢語大詞典●用功】<p><br>
1.猶言下功夫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『隋書·儒林傳·劉炫』:“『周禮』、『禮記』……『論語』孔、鄭、王、何、服、杜等注,凡十三家,雖義有精粗,幷堪講授。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周易』、『儀禮』、『穀梁』,用功差少。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『答劉正夫書』:“漢朝人莫不能爲文,獨司馬相如、太史公、劉向、揚雄爲之最。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>然則,用功深者,其收名也遠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陳鵠『耆舊續聞』卷二:“古人年長而爲學者多矣,但看用功多寡耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王廷相『與薛君采』:“近世學者之弊有二:一則徒爲泛然講說,一則務爲虛靜以守其心,皆不於實踐處用功,人事上體驗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶言施展本領。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第三四回:“兩個就淸風山下廝殺,眞乃是棋逢敵手難藏幸,將遇良材好用功。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.努力學習。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦指做功課。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>浩然『豔陽天』第四章:“那是勤儉的女人正在給丈夫孩子縫連補綻,或者是用功的學生正溫習功課吧?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張天翼『包氏父子』一:“老頭有許多話要跟包國維說,可是別人眼睛釘到了書上:別打斷他的用功。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●用功】