豐碩 發表於 2013-1-19 15:01:10

【漢語大詞典●區區】

<P align=center>【漢語大詞典●區區】<p><br>
1.小;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
少。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>形容微不足道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·襄公十七年』:“宋國區區,而有詛有祝,禍之本也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『與司馬仲達書』:“今賊徒欲保江表之城,守區區之吳爾,無有爭雄於宇內、角勝於中原之志也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·張鎬傳』:“臣聞天子修福,要在安養含生,靖一風化,未聞區區僧教,以致太平。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張天翼『春風』:“區區六毛錢,就値得這樣天天來討!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.猶方寸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>形容人的心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢李陵『答蘇武書』:“昔范蠡不殉會稽之恥,曹沫不死三敗之辱,卒復勾踐之讎,報魯國之羞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>區區之心,切慕此耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸黃生『義府·區區』:“‘區區’少意,蓋指此心而言,猶云‘方寸’耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.引申謂眞情摯意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『玉台新詠·繁欽<定情詩>』:“何以致區區?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 耳中明月珠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『與陳公密書』之一:“即造宇下,一吐區區,預深欣躍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.形容一心一意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『金陵有美堂』詩:“願公樂此殊未央,愼勿區區思故鄕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸唐孫華『有客』詩:“勿如南郡生,區區慕上京。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.自得貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『商君書·修權』:“今亂世之君臣,區區然皆擅一國之利,而管一官之重,以便其私,此國之所以危也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·務大』:“燕爵爭善處於一屋之下,母子相哺也,區區焉相樂也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高誘注:“區區,得志貌也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.拘泥,局限。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·楊王孫傳』:“且『孝經』曰‘爲之棺槨衣衾’,是亦聖人之遺制,何必區區獨守所聞?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·百家』:“狹見之徒,區區執一。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國演義』第四三回:“豈亦效書生,區區於筆硯之間,數黑論黃,舞文弄墨而已乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王夫之『讀四書大全說·論語·爲政篇六』:“所謂下者,則謂凡學爲君子者,便須立志於高明廣大之域……而不區區向一事求精、一行求至也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.愚拙;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
凡庸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『玉台新詠·無名氏<古詩爲焦仲卿妻作>』:“阿母謂府吏:何乃太區區!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『隋書·來護兒傳』:“大丈夫在世當如是。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>會爲國滅賊,以取功名,安能區區久事隴畝!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>曹禺『王昭君』第二幕:“長相知啊!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 長相知!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 這豈是區區的男女之情,碌碌的兒女之意哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
8.自稱的謙詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·竇融傳』:“區區所獻,唯將軍省焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋李綱『象州答吳元中書』:“區區自過象郡,頗覺爲嵐氣所中,飲食多嘔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸李漁『愼鸞交·却媒』:“在下是當官媒婆……歷科狀元爺,那一箇不娶小奶奶,都是區區做媒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『創造十年』八:“那帖子上的第一名是胡適,第二名便是區區。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.指國家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·李揆常袞趙憬等傳贊』:“昔齊桓、秦堅任管仲、王猛,興區區,霸天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.謂奔走盡力。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>區,通“驅”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·竇田灌韓傳論』:“兇德參會,待時而發,藉福區區其間,惡能救斯敗哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南唐伍喬『林居喜崔三博遠至』詩:“幾日區區在遠程,晩煙林徑喜相迎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元楊顯之『瀟湘雨』第三折:“一自做朝臣,區區受苦辛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉大櫆『祭望溪先生文』:“漢氏以來,群儒區區。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>六經之道,雖闢而蕪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
11.匆忙;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
急忙。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>區,通“驅”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『與韓忠獻王』之八:“自去春初到維揚,……自後區區不覺踰歲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國演義』第四三回:“虞翻冷笑曰:‘軍敗於當陽,計窮於夏口,區區求救於人,而猶言不懼,此眞大言欺人也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●區區】