豐碩 發表於 2013-1-19 14:19:06

【漢語大詞典●匠質】

<P align=center>【漢語大詞典●匠質】<p><br>
『莊子·徐無鬼』:“郢人堊慢其鼻端,若蠅翼,使匠石斲之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>匠石運斤成風,聽而斲之,盡堊而鼻不傷,郢人立不失容。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋元君聞之,召匠石曰:‘嘗試爲寡人爲之。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>匠石曰:‘臣則嘗能斲之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>雖然,臣之質死久矣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
自夫子之死也,吾無以爲質矣,吾無與言之矣。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>成玄英疏:“質,對也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>匠石雖巧,必須不動之質。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后因以“匠質”指知己友人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王闓運『丁文誠誄』:“未五旬而告終,何匠質之獨存。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●匠質】