【漢語大詞典●巨患】
<P align=center>【漢語大詞典●巨患】<p><br>1.大禍害。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢桓寬『鹽鐵論·擊之』:“西域迫近胡寇,沮心內解,必爲巨患。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·王允傳』:“時小黃門晉陽趙津貪橫放恣,爲一縣巨患。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.大災禍;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
大憂患。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·韋彪傳』:“農人急於務而苛吏奪其時,賦發充常調而貪吏割其財,此其巨患也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>夫欲急人所務,當先除其患。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·慕容皝載記』:“官司猥多,遊食不少……安可以家給人足,治致升平!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG> 殿下降覽古今之事多矣,政之巨患莫甚於斯。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.大毛病,大缺點。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北齊顏之推『顏氏家訓·文章』:“陳孔璋居袁裁書,則呼操爲豺狼;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
在魏製檄,則目紹爲虵虺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>在時君所命,不得自專,然亦文人之巨患也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]