【漢語大詞典●匹鳥】
<P align=center>【漢語大詞典●匹鳥】<p><br>成對的鳥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>特指鴛鴦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『詩·小雅·鴛鴦』“鴛鴦於飛”毛傳:“鴛鴦,匹鳥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“匹鳥,言其止則相耦,飛則爲雙,性馴耦也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉陸機『燕歌行』:“白日既沒明燈輝,夜禽赴林匹鳥棲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>五代馬縞『中華古今注·鴛鴦』:“鴛鴦:水鳥,鳧類也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>雌雄未嘗相離;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
人得其一,則其一思而死。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>故謂之匹鳥也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『醒世姻緣傳』引起:“關關匹鳥下河洲,文后當年應好逑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]