【漢語大詞典●匹合】
<P align=center>【漢語大詞典●匹合】<p><br>1.婚配。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『楚辭·天問』:“閔妃匹合,厥身是繼。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐皇甫枚『三水小牘·步飛煙』:“下妾不幸,垂髫而孤。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>中間爲媒妁所欺,遂匹合於瑣類。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸鈕琇『觚賸·燕觚集』:“<陳圓圓>皈依上將,匹合大藩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.配偶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『隋書·裴矩傳』:“驍果之徒,盡無家口,人無匹合,則不能久安。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐玄奘『大唐西域記·僧伽羅國』:“汝是羅刹,我乃是人,人鬼異路,非其匹合,若苦相逼,當斷汝命。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.謂匹偶而相合。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『楚辭·九辯』:“太公九十乃顯榮兮,誠未遇其匹合。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『淮南子·原道訓』:“所謂一者,無匹合於天下者也,卓然獨立,塊然獨處。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]