【漢語大詞典●厭塞】
<P align=center>【漢語大詞典●厭塞】<p><br>壓倒;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
鎮住。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·黨錮傳·范滂』:“其所舉奏,莫不厭塞衆議。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『資治通鑑·晉安帝隆安四年』:“魏主珪自覽占書,多云改王易政;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
乃下詔風勵群下,以帝王繼統,皆有天命,不可妄干;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
又數變易官名,欲以厭塞災異。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]