【漢語大詞典●厭殺】
<P align=center>【漢語大詞典●厭殺】<p><br>1.壓死。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·外戚傳上·孝文竇皇后』:“暮臥岸下百餘人,岸崩,盡厭殺臥者,少君獨脫不死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·外戚傳上·翼奉傳』:“乃二月戊午,地大震於隴西郡,毀落太上廟殿壁木飾,壞敗獂道縣城郭官寺及民室屋,厭殺人衆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指鎮壓。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·方術傳·麴聖卿』:“又河南有麴聖卿,善爲丹書符劾,厭殺鬼神而使命之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.消除。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽『應制科上省使葉道卿書』:“至使敵國異方,聞風畏之,厭殺未形之患,此其所以爲得也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]