豐碩 發表於 2013-1-18 23:42:03

【漢語大詞典●厲風】

<P align=center>【漢語大詞典●厲風】<p><br>
1.大風;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
烈風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·齊物論』:“泠風則小和,飄風則大和,厲風濟,則衆竅爲虛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>成玄英疏:“厲,大也,烈也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐慧皎『高僧傳·犍陀勒』:“勒令執袈裟角,唯聞厲風之響,不復覺倦,須臾至寺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明沈德符『野獲編·禨祥·郊壇大風』:“次晨厲風震蕩,從官辟易,至不能成禮而罷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『墳·摩羅詩力說』:“故其平生,如狂濤,如厲風,舉一切偽飾陋習,悉與蕩滌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指西北風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『呂氏春秋·有始』:“西北曰厲風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.喩以高尙的行爲激勵影響。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『隸釋·漢孝廉柳敏碑』:“君淸節儉約,厲風子孫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●厲風】