豐碩 發表於 2013-1-18 22:31:26

【漢語大詞典●矗然】

<P align=center>【漢語大詞典●矗然】<p><br>
1.高聳貌;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
直立貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·廬江水』:“又有孤石,介立大湖中,周迴一里,竦立百丈,矗然高峻,特爲瓌異。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范正敏『遁齋閑覽·人事』:“一夕,<士人>大醉,嘔出一物如舌,初視無痕竅,至欲飲時,眼偏其上,矗然而起。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.正直;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
眞實。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐蘇源明『元包經傳·太陰』:“其旨微,其體正,語其義,則矗然而不誣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李江注:“<矗然>直而不妄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐元稹『競渡』詩:“一氣忽爲二,矗然畫乾坤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●矗然】