【漢語大詞典●博齒】
<P align=center>【漢語大詞典●博齒】<p><br>即骰子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐劉禹錫『觀博』:“有博齒二,異乎古之齒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其制用骨,觚稜四,均鏤以朱墨。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>耦而合數,取應期月,視其轉止,依以爭道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·逆臣傳下·董昌』:“凡民訟,不視獄,但與擲博齒,不勝者死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『風雨旬日春后始晴』詩:“詩囊屬稿慚新思,博齒爭豪悔昔狂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]