【漢語大詞典●博勞】
<P align=center>【漢語大詞典●博勞】<p><br>1.鳥名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>即伯勞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『禮記·月令』“鵙始鳴”漢鄭玄注:“鵙,博勞也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉趙整『琴歌』之二:“博勞舊父是仇綏,尾長翼短不能飛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸黃遵憲『五禽言』詩:“博勞無父鸚無母。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.人名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>即伯樂。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『韓詩外傳』“使驥不得伯樂,安得千里之足”淸周廷寀注:“伯讀曰博,『廣韻』以伯樂爲博勞,云古有博勞,善相馬也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]