【漢語大詞典●南涼】
<P align=center>【漢語大詞典●南涼】<p><br>東晉時列國之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>鮮卑族禿發烏孤起西平,公元397年稱西平王,據廣武。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其弟傉檀,又稱涼王,史稱南涼。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其地有今甘肅、靑海各一部分。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>公元414年爲西秦所滅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參閱『晉書·安帝紀』、『晉書·地理志上』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]