【漢語大詞典●協氣】
<P align=center>【漢語大詞典●協氣】<p><br>和氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·司馬相如<封禪文>』:“協氣橫流,武節猋逝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李善注:“協氣,和氣也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋陸遊『天申節賀表』:“協氣熏爲太平,華夷銜莫報之德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『宋史·樂志八』:“靈光下燭,協氣斯陳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明張居正『軒皇問道治世長生頌』:“湻化浹蟲蛾,協氣蒸輿蓋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]