豐碩 發表於 2013-1-17 23:35:30

【漢語大詞典●協比】

<P align=center>【漢語大詞典●協比】<p><br>
1.勾結;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
依附。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『書·盤庚下』:“爾無共怒,協比讒言予一人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>孔傳:“汝勿共怒我,合比凶人而妄言。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“比,毗志反。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『三國志·蜀志·姜維傳』:“而宦官黃皓等弄權於內,右大將軍閻宇與皓協比。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·李渤張仲方等傳論』:“南紀(李漢)有良史才,足以自立,而協比權幸,顛沛終身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋眞宗乾興元年』:“丁謂與雷允恭協比專恣,內挾太后,同列無如之何。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂與人和睦、融洽。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·僖公二十二年』:“『詩』曰:‘協比其隣,昏姻孔云。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊伯峻注:“『詩·小雅·正月』句。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>‘協比’今『詩』作‘洽比’,義同。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>比,去聲,協比,協和親附也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.調和,使和諧。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·樂書論』:“以爲州異國殊,情習不同,故博采風俗,協比聲律,以補短移化,助流政教。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.猶言比方,比擬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●協比】