豐碩 發表於 2013-1-17 23:22:18

【漢語大詞典●卑微】

<P align=center>【漢語大詞典●卑微】<p><br>
1.衰落;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
微弱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢賈誼『新書·過秦論中』:“周室卑微,五霸既歿,令不行於天下。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·太史公自序』:“周德卑微,戰國既彊,衛以小弱,角獨後亡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·楚元王傳』:“是後尹氏世卿而專恣,諸侯背畔而不朝,周室卑微。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.低微;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
渺小。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏吳質『答東阿王書』:“夫登東嶽者,然後知衆山之邐迤也;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
奉至尊者,然後知百里之卑微也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐何光遠『鑑誡錄·落韻貶』:“太祖出身行伍,歷職卑微,萬戰千征,九生十死,方得節居四鎮,位處一人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸平步靑『霞外攟屑·林西厓方伯』:“從前因林儁之父,係福康安家僕,門地卑微,曾降旨內用不過郞中,外用不過府道而止。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>冰心『分』:“我的勇敢的卑微的同伴,是燒不盡割不完的。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.謙卑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>柳靑『創業史』第一部第二八章:“占魁在沙子和碎石的河灘路上站住,滿臉堆起卑微的笑來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.謙稱自己。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『敦煌變文集·伍子胥變文』:“今乃不棄卑微,敢欲邀君一食。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸周友良『珠江梅柳記』:“倘蒙不棄卑微,一邀靑盼足矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●卑微】