【漢語大詞典●直語】
<P align=center>【漢語大詞典●直語】<p><br>1.沒有藻飾的語言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·黃白』:“且此內篇,皆直語耳,無藻飾也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·書記』:“諺者,直語也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>喪言亦不及文,故弔亦稱諺。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐殷璠『河嶽英靈集』:“至如曹劉詩多直語,少切對,或五字幷側,或十字俱平。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.正直的語言。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋曾鞏『地動』詩:“祖宗威靈陛下聖,安得直語聞明堂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]