豐碩 發表於 2013-1-17 22:40:45

【漢語大詞典●直得】

<P align=center>【漢語大詞典●直得】<p><br>
1.直待;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
直到。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓偓『寄京城親友』詩之二:“相思凡幾日,日欲詠離衿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>直得吟成病,終難狀此心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『論燕度勘滕宗諒事張皇大過劄子』:“傳聞燕度勘鞫滕宗諒事,支蔓勾追,直得使盡邠州諸縣枷杻。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋朱熹『答黃子耕』:“已通透後,便要純熟。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>直得不思索時此意常在心胸之間驅遣不去方是。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.只有;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
必須。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.値得。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明謝肇淛『五雜俎·人部四』:“文君(卓文君)猶直得一死,奉倩遺才存色,非難遇也,而以身殉之,不亦可以已乎!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷二七:“向都司道:‘爲一女子,直得如此著急?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王士禛『池北偶談·談藝三·林初文詩』:“丘見之,慍曰:‘林詩二十八字,正得二十八圈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>吾詩百篇,最少豈不直得二十八圈乎?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>人傳以爲笑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●直得】