【漢語大詞典●直拗】
<P align=center>【漢語大詞典●直拗】<p><br>亦作“直抝”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
固執、倔強。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明朱有燉『香囊怨』第三折:“我女兒性子直拗,累曾勸他留人接客,他不肯聽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>李健吾『末一個女人』:“沒有法子捉住她,滑得和魚一樣;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
不過她直拗起來,比老牛還難使喚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]