豐碩 發表於 2013-1-17 14:18:59

【漢語大詞典●亂流】

<P align=center>【漢語大詞典●亂流】<p><br>
1.放縱恣行。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『楚辭·離騷』:“固亂流其鮮終兮,浞又貪夫厥家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.橫渡江河。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·方術傳下·徐登』:“<趙炳>又嘗臨水求渡,船人不和之,炳乃張蓋坐其中,長嘯呼風,亂流而濟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇轍『武昌九曲亭記』:“乘漁舟,亂流而南。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明唐寅『遊金山』詩:“孤嶼崚嶒插水心,亂流擕酒賦登臨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.水流不循常道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·淮水』:“油水又東曲,岸北有一土穴徑尺,泉流下注,沿波三丈入於油水,亂流南屈,又東北注於淮。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李嘉祐『送王牧往吉州謁王使君叔』詩:“野渡花爭發,春塘水亂流。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.紛亂的水波。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韋應物『自鞏洛舟行入黃河即事寄府縣僚友』詩:“寒樹依微遠天外,夕陽明滅亂流中。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『兒女英雄傳』第二二回:“那一輪紅日尙未銜山,一片斜陽照得水面上亂流明滅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●亂流】