豐碩 發表於 2013-1-17 14:16:43

【漢語大詞典●亂逆】

<P align=center>【漢語大詞典●亂逆】<p><br>
叛亂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
叛逆。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『秦嶧山碑』:“皇帝立國,維初在昔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>嗣世稱王,討伐亂逆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國蜀諸葛亮『便宜十六策·治人』:“人有饑乏之變,則生亂逆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周書·楊敷傳』:“先是蠻左等多受齊假署,數爲亂逆。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明何良俊『四友齋叢說·史八』:“杖爲首者數人,其亂逆尤甚者杖死。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●亂逆】