【漢語大詞典●亂行】
<P align=center>【漢語大詞典●亂行】<p><br>1.昏亂的行爲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晏子春秋·諫上三』:“外無怨治,內無亂行。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>張純一校注引王念孫云:“內無昏亂之行也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·書虛』:“用管仲,故知桓公無亂行也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指胡亂行事。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷四:“<石察院>今見了兩生告詞,雖然明知其事必實,却是詞中沒個實證實據,亂行不得。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]