【漢語大詞典●乾儀】
<P align=center>【漢語大詞典●乾儀】<p><br>1.天道;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
天綱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐武則天『唐享昊天樂』之三:“乾儀混成沖邃,天道下濟高明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王起『煉石補天賦』:“定彼乾儀,蓋俟至聖之主。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.喩帝王。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『晉書·后妃傳論』:“方祇體安,儷乾儀而合德;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
圓舒循晷,配羲曜以齊明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]