【漢語大詞典●乾乾】
<P align=center>【漢語大詞典●乾乾】<p><br>1.自強不息貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『易·乾』:“君子終日乾乾,夕惕若厲,無咎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“言每恒終竟此日,健健自強,勉力不有止息。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋司馬光『初見白發慨然感懷』詩:“留爲鑑中銘,晨夕思乾乾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明方孝孺『靜學齋賦』:“旦潛心於沖漠兮,夕重之以乾乾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.敬愼貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『文選·張衡<東都賦>』:“勤屢省,懋乾乾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>薛綜注:“乾乾,敬也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏曹植『武帝誄』:“乾乾庶事,氣過方叔。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]