豐碩 發表於 2013-1-16 23:22:27

【漢語大詞典●乾枯】

<P align=center>【漢語大詞典●乾枯】<p><br>
1.失去水分而枯槁。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『大麥行』:“大麥乾枯小麥黃,婦女行泣夫走藏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐范攄『云溪友議』卷十一:“貧兒二畝地,乾枯十樹桑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張天翼『脊背與奶子』:“他覺得一切的景物都可愛起來。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>那些干枯的瘦樹仿佛很苗條。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.干燥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『法苑珠林』卷十二:“脣口乾枯,喉舌燥澀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.干癟;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
瘦瘠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐竇臮『述書賦』下:“雖則筋骨乾枯,終是精神嶮峭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明胡應麟『少室山房筆叢·丹鉛新錄八·素足女』:“今婦人纏足……其體質乾枯,腥穢特甚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張天翼『兒女們』:“脖子有點痠疼--似乎撐不起這干枯的腦袋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.比喩枯燥乏味。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋孔平仲『孔氏談苑·作詩圓熟』:“圓熟多失之平易,老硬多失之乾枯,能不失二者之間,則可與古作者幷驅矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>朱光潛『談文學·文學與人生』:“一個對於文藝有修養的人決不感覺到世界的干枯或人生的苦悶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.枯竭;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
罄盡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蕭紅『橋』:“她的歌詞漸漸的干枯了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●乾枯】