【漢語大詞典●乾支剌】
<P align=center>【漢語大詞典●乾支剌】<p><br>亦作“乾茨臘”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.支剌,語助詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>干枯。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元關漢卿『救風塵』第三折:“那好人家將粉撲兒淺淡勻,那裏像喒乾茨臘手搶著粉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.支剌,語助詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>平白無故。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元李文蔚『燕靑博魚』第四折:“爲甚麽乾支剌吐著舌頭?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元楊顯之『瀟湘雨』第三折:“可可可,乾支剌送的人活地獄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]