【漢語大詞典●乳下】
<P align=center>【漢語大詞典●乳下】<p><br>1.乳部之下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·扁鵲倉公列傳』:“肝一絡連屬結絶乳下陽明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.乳房之下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂正在吃奶。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>形容動物或兒女幼小。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏賈思勰『齊民要術·炙法』:“炙豬法:用乳下豘極肥者。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜甫『石壕吏』詩:“室中更無人,惟有乳下孫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『七月十六日赴庾直有懷』詩:“乳下兩小兒,夜夜啼向母。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]