【漢語大詞典●承間】
<P align=center>【漢語大詞典●承間】<p><br>趁機會。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『楚辭·九章·抽思』:“願承間而自察兮,心震悼而不敢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏嵇康『琴賦』:“王昭楚妃,千里別鶴,猶有一切,承間簉乏,亦有可觀者焉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐谷神子『博異志·李全質』:“紫衣人承間謂全質曰:‘適蒙問所須,豈不能終諾乎?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]